Nguyễn Tâm

HỒN LẠC VIỆT


 
Trời định phận lưu danh nước Việt
Giống Lạc Hồng muôn thuở hùng anh
Cội nguồn gốc rễ khởi sanh
Giặc phương Bắc chớ lưu manh dòm ngó
Ải Nam Quan cổng trời còn đó
Dải sơn hà tới mũi Cà Mau
Ngàn đời con cháu mai sau
Sẽ gìn giữ không nhượng trao tất đất
Là cháu con nỗi đau khóc nất
Khi kẻ thù lấn đất quê hương
Dòng sông vách núi yêu thương
Tựa dòng máu trái tim vương tâm trí
Hai bà Trưng ngàn xưa quật khí
Đánh tan tành giặt Hán xâm lăng
Dù cho Tàu dữ hung hăng
Toàn dân Việt cũng luôn năng quyết chiến
Nước Việt Nam ngàn năm văn hiến
Không khiếp hèn dâng đất tổ tiên
Âu Cơ mẹ có linh thiêng
Cho sức mạnh muôn lớp trai Phù Đổng
Lá quốc kỳ Việt Nam bay bổng
Dâng lời thề giữ đất cha ông
Gởi thân nguyện với non sông
Con thà chết xin tổ tông minh chứng
Lời tiền nhân viết đà linh ứng
Thù muôn đời lũ Bắc Tàu nô
Bành trướng hiếp kẻ thế cô
Chớ thân cận đem về dày mả tổ
Chúng đô hộ muôn đời dân khổ
Vạn dân lành xương đổ thành non
Hận này hậu thế cháu con
Rửa sao hết bọn ngoại bang khát máu
Quê hương ta đất vàng biển báu
Đã thấm đầy công sức gian lao
Đinh, Trần, Lê, Lý công cao
Cùng họ Nguyễn đã biết bao gìn giữ
Tàu phương bắc đây lời thiên tử
Sách sử trời có chữ Việt Nam
Bọn mày mà chẳng chịu cam
Vào đất Việt chúng bay làm ngạ quỷ
Lời cáo chung mưu mô phá hủy
Đất Việt là xương tủy dân Nam
Sông Hồng chiều tỏa khói lam
Nghe câu ai hát Việt Nam muôn đời !

06 - 04 - 2011
Nguyễn Tâm

Được bạn: vdn 4.6.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "HỒN LẠC VIỆT"